Phát hành The_Beatles_(album)

Album trắng là sản phẩm đầu tiên của Apple Records và là một album kép. Nhà sản xuất George Martin nói ông phản đối ý tưởng thực hiện một album kép, thay vào đó là việc làm một khối công việc lớn hơn với lượng lớn các ca khúc và đĩa đơn, tuy nhiên ban nhạc đã không đồng ý. Trong bài phỏng vấn ở The Beatles Anthology, Starr nói anh nghĩ ban nhạc hoàn toàn có thể phát hành 2 album riêng biệt (The White Album và The Whiter Album). Harrison thấy rằng vài ca khúc chỉ xứng đáng là một bài hát thường, song lại "có quá nhiều cái tôi trong ban nhạc". Anh vì thế ủng hộ ý tưởng cho album kép để dễ dàng giải quyết những khúc mắc tồn đọng trong nhóm. McCartney trái lại nói rằng điều đó cũng không phải tồi, và sự đa dạng của các ca khúc chính là điểm đặc trưng của album[24].

Bản mono

Album trắng là album cuối cùng của The Beatles thực hiện chỉ duy nhất kiểu thu mono mix chỉ có ở Anh và một vài nước khác. Chỉ có "Revolution 1" và "Revolution 9" là 2 ngoại lệ trên tổng số 30 ca khúc. Các bản mono nghe hoàn toàn khác bản stereo, chẳng hạn ca khúc "Helter Skelter", khi đoạn fade-in và fade-out đều bị loại bỏ. Bản mono của "Yer Blues" có đoạn fade-out dài hơn bản stereo.

Trong các album sau đó của ban nhạc (trừ Yellow Submarine bản tại Anh) đôi khi có bản phát hành mono tại một số quốc gia (chẳng hạn ở Brasil), nhưng chúng – Yellow Submarine, Abbey Road và Let It Be – thường có các đoạn mono xen vào các bản stereo dài.

Ở Mỹ, mono vốn là định dạng chính; bản phát hành Album trắng tại Mỹ là ấn bản đầu tiên của The Beatles theo định dạng stereo.

Bản mono của Album trắng được phát hành trên toàn thế giới vào ngày 9 tháng 9 năm 2009, trong ấn bản The Beatles in Mono.

Bìa đĩa

Phần bìa của album nhìn cận cảnh

Phần bìa đĩa được thiết kế bởi Richard Hamilton. Thiết kế của Hamilton tương phản hoàn toàn với thứ màu sắc sặc sỡ của Peter Blake dùng cho Sgt. Pepper's Lonely Hearts Club Band khi chỉ sử dụng một màu trắng thuần khiết. Tên ban nhạc được giập nổi ở phần giữa chếch ở góc phải dưới, kèm với đó là số serie, "để tạo một sự thật mỉa mai về một tác phẩm có tận 5 triệu bản" – Harrison nói. Theo Hamilton, bìa đĩa mang hơi hướng của nghệ thuật đương đại. Bản vinyl sau đó phát hành ở Mỹ có phần tên được in màu ghi. Các ấn bản đầu tiên dưới dạng CD cũng đều được đánh số, sau đó các bản phát hành sau in phần dập nổi màu đen hoặc ghi. Ấn bản CD nhân dịp kỷ niệm 30 năm phát hành album sử dụng màu gốc của năm 1968, với phần tên và serie dập nổi, kèm với đó là hình của vài poster và ảnh chỉnh sửa lại.

Bản phát hành tại New Zealand được mở ở phía trên chứ không phải ở bên phải như bình thường, và số serie bắt đầu từ số 10,000.

Bên trong album còn có các poster, lời các ca khúc và vài bức ảnh chụp bởi John Kelly vào mùa thu năm 1968. Đây là album duy nhất của The Beatles mà các thành viên không xuất hiện ở phần bìa[25].

Băng từ của album, cát-xét không có ảnh bìa tương tự mà là 4 bức ảnh của Kelly với sự tương phản mạnh của 2 màu đen trắng (không có màu ghi)[26].

Mùa thu năm 1978, nhân kỷ niệm 10 năm phát hành album, EMI phát hành lại Album trắng với màu trắng gốc nhưng chỉ với 150.000 ấn bản. Năm 1981, MFSL thực hiện một ấn bản chỉnh âm đặc biệt chi tiết theo tốc độ bằng nửa bản gốc. Bản chỉnh âm tạo nên một vinyl ở chất lượng rất cao.

Bìa đĩa ban đầu được chọn là bức tranh ban nhạc được vẽ bởi John Byrne. Nó sau này được sử dụng làm bìa album The Beatles' Ballads phát hành năm 1980.

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: The_Beatles_(album) http://www.allmusic.com/album/r1523/review http://www.allmusic.com/artist/p75003/biography http://www.beatlesbible.com/ http://www.beatlesbible.com/albums/the-beatles-whi... http://www.blender.com/guide/back-catalogue/53027/... http://bootlegzone.com/album.php?name=vigo_183&sec... http://bootlegzone.com/album.php?name=vigo_184&sec... http://www.imdb.com/name/nm0495276/bio http://www.paulingles.com/WhiteAlbum.htm http://pitchfork.com/reviews/albums/13432-the-beat...